Nghĩ về việc viết từ ngày đi mẫu giáo và bắt đầu viết từ khi bắt đầu cầm bút nên với một cậu bé tò mò như tôi thì câu hỏi viết về cái gì và vì sao lại viết về cái đó không phải là một câu hỏi khó. Khi đã lớn lên một chút, tôi muốn viết về các thành viên trong gia đình vì họ chính là những người đem tôi đến và nuôi dưỡng tôi ở thế giới này.
Vì không có họ sẽ không có tôi tồn tại! Tôi cũng muốn viết về tất cả những người xung quanh và những người tôi có thể gặp vì mỗi người trong số đó là một quyển sách khác nhau. Họ cho tôi những bài học về cuộc sống, họ cho tôi những gáo nước để nhanh vươn cao đón nắng mặt trời như họ. Tôi cũng muốn viết về các lỗi lầm, sai phạm trên đường đi về tương lai của mình. Vì chúng cho tôi kinh nghiệm và sự khôn ngoan để có thể tránh được nhiều hơn những cạm bẫy đang chờ ở phía trước.
Được sinh ra trên đời, được ngắm nhìn thế giới tự nhiên bao la và hiểu biết về vũ trụ vô tận cũng là một niềm hạnh phúc đối với riêng cá nhân tôi và tôi muốn viết về những điều ấy. Vì tôi muốn chia sẻ cảm nhận của mình với thế giới xung quanh.
Khi đã trưởng thành, tôi muốn viết về những trải nghiệm của bản thân về tất cả những góc cạnh của cuộc sống. Vì tôi muốn chia sẻ với mọi người và những người chưa biết đến tôi, qua đó trao đổi giao lưu học hỏi kinh nghiệm lẫn nhau để đi tiếp con đường thương lai còn đầy thử thách. Một chuyến du lịch, một câu chuyện về tình người tình cờ được chứng kiến, sự ra đi của một thân trong gia đình …
Càng lớn tôi càng nhận ra xã hội người lớn rất phức tạp, không toàn màu hồng và những nụ cười mơ ước như ngày nhỏ tôi hay tưởng tượng. Đó là một xã hội của công việc và trách nhiệm, nghĩa vụ. Để tồn tại và sống tốt tôi và các bạn phải cố gắng hết sức mình có thể làm việc chăm chỉ, kiên trì nhẫn nại, rèn luyện sửa đổi bản thân mỗi ngày một tốt hơn, như con ốc sên không bỏ đoạn đường mình đi, dẫu biết sẽ rất lâu mới về đến đích. Chính vì vậy tôi muốn viết những câu chuyện, tôi muốn được chia sẻ cùng mọi người những mệt mỏi của cuộc sống này. Vì tôi cũng muốn được cống hiến sức lao động của mình cho xã hội.
Tất cả những sinh vật sống trên trái đất này đều tuân theo quy luật sinh, lão, bệnh, tử , có khởi đầu và có kết thúc, loài người cũng không nằm ngoài quy luật ấy. Cuộc đời của mỗi người không ai có thể biết trước được dài hay ngắn. Rất nhiều người mới hôm nay còn nói chuyện ngày mai đã vĩnh biệt trần gian vì rất nhiều lý do khác nhau. Đã mong manh như vậy rồi mà còn rất nhiều người không biết trân trọng cuộc đời mình, không nhận ra hạnh phúc từ những điều đơn giản bình dị xung quanh mình, cứ đi tìm kiếm phù hoa ảo ảnh ở nơi xa quá tầm với tay rồi oán trách số phận, oán trách mọi người đã không cho mình an vui…
Và tôi muốn viết những câu chuyện chia sẻ những quan điểm, những kinh nghiệm của bản thân mình với mục chiêm nghiệm lại chính giá trị của cuộc sống và những niềm vui may mắn đang ở bên tôi. Vì cuộc sống là chia sẻ, giúp người là giúp mình. Tôi đã may mắn học được bài học ấy trước họ, ở những người tốt tôi gặp trên đường trưởng thành. Vì vậy tôi viết để tri ân và trả ơn cuộc đời!
Hoặc