Tôi đã quen và đọc thơ của thì sỹ Mạc Phong Tuyền gần chục năm nay. Đọc và suy ngẫm từng câu chữ mới thật sự thấm thía về những giá trị nhân văn lấp lánh trong từng thi phẩm của anh! Một nhà thơ trẻ mà tâm hồn sâu sắc, tinh tế, tài hoa! Nhân ngày quốc tế hạnh phúc tôi xin giới thiệu đến bạn đọc bài thơ hay rất hay của thi sĩ z3275063376656-2a56021c592c58b7458a50363c30eaa2-1647760393.jpg

Xem ngay: Shop Golf Hà Nội

NÓN

Nón
Nón chẳng đội hết hồn quê 
Nên em mang tóc thề theo chồng về với triền đê bời bời lóng rạ
Bỏ lại gốc gạo đầu làng chiều chiều thả từng hạt máu vỡ thành dải hoàng hôn
Nơi chúng mình mỗi bận thu về hò hẹn
thoảng mùi cỏ ngái 
bám trên môi nhau...

Nón
Nón nói với gió mưa đừng làm tóc em đau mỗi lần em gánh nước thêm trăng liêu xiêu gót qua cầu 

Và nón
nón dặn dò vạt nắng đừng chà mỏng áo em
Để hạt mồ hôi nứt vỏ
trỗi ngọn từ bước chân trâu
nở thành đồng lúa yếm non
thăm thẳm chảy tới chân trời
Đẹp như môi em giêng hai mùa trẩy hội, 
chẳng kịp ăn miếng trầu mà cứ lừng lựng đỏ 
Từ lúc cánh xoan tim tím ở đầu hồi thầm thì với em rằng:
Đã tròn tuổi mười lăm...

Nón
Nón từ tay bà cài cho tóc em bông bưởi tháng ba ngần thơm
tinh khôi con gái 

Nón từ ngón mẹ vận cho tóc em hương bồ kết đằm thắm người đàn bà
Tự bao giờ?
có lẽ
đã ngàn năm.

Nón
Nón từ tay mẹ nẻ vết thời gian
Đặt lên vai em vị muối mặn gừng cay đón em thẹn thùng làm dâu qua bậc cửa nhà người...

Và nón, 
nón đẹp như bài thơ chiều nao ai viết vội
chỉ đội vừa một nửa hồn quê nên em mang lọn tóc thề theo chồng về bên ấy
Làm vợ của tôi!

Nón, nón đội rợp hồn quê ....

z3275065248756-c6f40b1b1b811da3c154b932d9051eff-1647760414.jpg

Nhà thơ Mạc Phong Tuyền